BỐ ƠI! MÌNH ĐI ĐÂU THẾ?
8935235224148 |
Nhã Nam |
Jean Louis Fournier |
Phùng Hồng Minh |
NXB Hội đơn vị Văn |
200 |
14 x 20.5 cm |
178 |
Bìa Mềm |
Top 100 thành phầm Tiểu thuyết bán chạy của tháng |
Giá sản phẩm trên r-star.vn đã bao gồm thuế theo hiện tượng hiện hành. ở bên cạnh đó, tuỳ vào các loại sản phẩm, vẻ ngoài và add giao sản phẩm mà rất có thể phát sinh thêm ngân sách chi tiêu khác như Phụ phí đóng gói, phí vận chuyển, phụ giá thành hàng cồng kềnh,... |
Bạn đang xem: Bố ơi! mình đi đâu thế?
“Ba ơi bản thân đi đâu?” đã xuất hiện một thế giới nơi bóng buổi tối ngự trị: trái đất của tật nguyền, của nỗi đau, của day dứt, của thất vọng… nhưng lại lối dẫn dắt của Jean-Louis Fournier, một bậc thầy trào phúng đen, lại khiến cho ta đề xuất cười, đề xuất khóc, nên suy ngẫm với khi vội vàng sách cũng đó là lúc ta thôi bi lụy.
Xem thêm: How To Fix Unlicensed Office 2013 Error, Microsoft Office
Xem thêm: Tuấn Kuppj Chọc Giận Cô Giáo Thảo Ngay Lần Đầu Tiên Gặp Mặt, Cô Giáo Thảo Tập 3
Bởi thiết yếu ông, người cha có cho tới “hai ngày tận thế”, bằng cuốn sách mỏng dính nhưng lay động trọng điểm can này, đang thắp lên thú vui sống căn bản, dù mong muốn manh nhưng lại không bao giờ lụi tắt.
“Một cuốn sách bé dại để mang đến với điều cốt tủy.”Tác giả của chính nó đã muốn như vậy khi lần thứ nhất đối diện nỗi nhức tật nguyền của các nam nhi bằng văn chương. Sự dung dị, cảm rượu cồn và độc đáo và khác biệt tràn đầy ở đó đã khiến cho “Ba ơi, bản thân đi đâu?” biến chuyển một kiệt tác nhỏ, chiếm giải Fémina, là trọng điểm điểm của mùa sách văn học tập Pháp 2008.
Nhận định
“Thoạt tiên ta đã sững sờ ngạc nhiên trước mẩu chuyện nơi chừng ấy thảm kịch hòa trộn cùng với chừng ấy điều nực cười, chừng ấy bất hạnh, chừng ấy điều kinh khủng hòa trộn cùng với chừng ấy tình cảm thương cùng niềm âu yếm... Ta đã không khi nào quên được Mathieu và Thomas.” - Telerama
“Một cuốn sách bé dại để mang đến với điều cốt tủy.” - Jean-Louis Fournier
“Câu chuyện Jean-Louis Fournier giành cho hai cậu đàn ông tật nguyền của ông khiến cho người ta đề xuất ngưỡng mộ... Mọi lá thư cảm ơn, mọi lá thư phân chia sẻ, đều lá thư hết sức đơn giản và giản dị đến từ bỏ khắp bốn phương trời.” - Le Monde
“Câu chuyện thông thường với nhị cậu nam nhi tật nguyền được viết thành số đông chương ngắn chừng một hoặc hai trang, trong đó chất hài hước, theo chủ định của tác giả, trước hết sẽ là một trong niềm trìu mến chưa hề chau truốt.” - Cecile Mazin