Các Bài Thơ Của Nguyễn Khuyến
Bạn đang xem: Các bài thơ của nguyễn khuyến
Nội dung
Bài thơ: Vãn đồng canh Vân Đình ts Dương thượng thư
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Dĩ hĩ Dương đại niên,Vân thụ trung tâm huyền huyền.Hồi ức đăng khoa hậu,Dữ quân thần tịch liên.Tương kính thả tương ái,Tao phùng như túc duyên.Hữu thời xuất gớm lộ,Không san văn lạc tuyền.Hữu cao cấp cao các,Ca nhi minh tố huyền.Hữu thời đối quân ẩm,Đại bạch phù chén duyên.Hữu thời dữ luận văn,Đông bích la giản biên.Ách vận phùng dương cửu,Đấu thăng phi tham thiên.Dư lão công diệc lão,Giải tổ quy điền viên.Vãng lai bất sổ đắc,Nhất ngộ tam niên tiền.Chấp thủ vấn suy kiện,Ngữ ngôn thù vị khiên.Công niên thiểu dư tuế,Dư bệnh nghi công tiên.Hốt văn công phó chí,Kinh khởi hoàng hoàng nhiên.Dư khởi bất yếm thế,Nhi công tranh thượng tiên.Hữu tửu vi thuỳ mãi,Bất mãi phi vô tiền.Hữu thi vi thuỳ tả,Bất tả vi vô tiên.Trần Phồn tháp bất hạ,Bá Nha ráng diệc nhiên.Công cam kết khí dư khứ,Dư diệc bất công liên.Lão nhân khốc vô lệ,Hà tất chống nhi liên.

Bài thơ: Chợ Đồng
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Tháng chạp nhì mươi tư chợ Đồng,Năm ni chợ họp có đông không?Dở trời, mưa vết mờ do bụi còn tương đối rét.Nếm rượu, tường thường được mấy ông?Hàng quán fan về nghe xáo xác,Nợ nần năm không còn hỏi lung tung.Dăm ba ngày nữa tin xuân tới.Pháo trúc công ty ai một giờ đùng.

Bạn mang lại chơi nhà
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Đã bấy lâu nay bác bỏ tới nhà.Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.Ao sâu nước cả, khôn chài cá,Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.Cải chửa ra cây, cà bắt đầu nụ,Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.Đầu trò tiếp khách, trầu không có,Bác cho chơi phía trên ta với ta.

Bài thơ: Cuốc kêu cảm hứng
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Khắc khoải gửi sầu giọng lửng lơ,Ấy hồn Thục đế thác bao giờ?Năm canh máu chảy tối hè vắng,Sáu tương khắc hồn tan bóng nguyệt mờ.Có đề nghị tiếc xuân nhưng mà đứng gọi,Hay là nhớ nước vẫn ở mơ?Thâu tối ròng chảy kêu ai đó?Giục khách giang hồ nước dạ ngẩn ngơ.

Chừa rượu
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Những lúc say sưa cũng muốn chừa,Muốn chừa nhưng mà tính lại hay ưa.Hay ưa yêu cầu nỗi không chừa được.Chừa được tuy thế mà cũng chẳng chừa.
Xem thêm: Những Bài Thuốc Hay Từ Cây Mã Đề : Đặc Điểm, Công Dụng Và Cách Dùng Hiệu Quả

Bài thơ: Thu dạ châm thanh
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Canh thâm nám sương trọng Án rán khinh,Tứ rứa hàn châm chẩm chúng ta oanh.Đảo nguyệt cao đê xâm giác hưởng,Tuỳ phong đoạn tục phân phối trùng thanh.Kinh hồi thú phụ Tương Thành mộng,Hoán khởi chinh phu nguỵ khuyết tình.Nhất chủng u sầu tiêu vị đắc,Viễn sơn hà xứ hựu bình thường minh.

Bài thơ: Thu Vịnh
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao,Cần trúc lơ thơ gió hắt hiu.Nước biếc trông như tầng khói phủ,Song thưa nhằm mặc nhẵn trăng vào.Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái,Một tiếng trên không ngỗng nước nào?Nhân hứng cũng vừa toan chứa bút,Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào.

Bài thơ: Anh giả điếc
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Trong thiên hạ có anh đưa điếc,Khéo ngờ nghệch ngác ngác, ngỡ là ngây!Chẳng ngờ đâu "sáng tai họ, điếc tai cày",Lối điếc ấy trong tương lai em hy vọng học.Toạ trung đàm tiếu, nhân như mộcDạ lí phan viên, nhĩ từ bỏ hầu.Khi sân vườn sau, lúc ao trước; khi điếu thuốc, khi miếng trầu.Khi chè chuyên năm bảy chén, khi Kiều lẩy một đôi câu;Sáng một chốc, thỉnh thoảng rồi lại điếcĐiếc như thế ai không thích điếc?Điếc như anh dễ nhại lại ru mà!Hỏi anh, anh cứ ậm à.

Bài thơ: Thu Ẩm
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Năm gian bên cỏ rẻ le te,Ngõ về tối đêm sâu đóm lập loè.Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt,Làn ao lấp lánh bóng trăng loe.Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt?Mắt lão không vầy cũng đỏ hoe.Rượu giờ đồng hồ rằng hay, tuyệt chẳng mấy.Độ năm bố chén đã say nhè.

Bài thơ: Câu cá mùa thu
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Ao thu lạnh mát nước trong veo,Một loại thuyền câu bé tẻo teo.Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,Lá kim cương trước gió sẽ chuyển vèo.Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,Ngõ trúc quanh co khách vắng ngắt teo.Tựa gối, ôm nên lâu chẳng được,Cá đâu cắn động bên dưới chân bèo.
Xem thêm: Thể Loại: Asean Là Viết Tắt Của Từ Gì ? Nghĩa Của Từ Asean

Nguyễn Khuyến là trong những cây đại thụ của nền văn học tập dân tộc. Tuy bóng đuối của cây đại thụ ấy ko rợp bóng thời hạn suốt bao thay kỷ nhưng nền tảng của nó đã lấn sâu vào đất Việt, đóng góp thêm phần tạo phải tâm hồn của dân Việt.